Bạn ạ sáng nay tôi làm tổn thương đất
Thế mà đất thản nhiên chẳng nói năng gì
Chiếc xẻng nhỏ đã xới lên tung tóe
Thịt đất mềm vỡ vụn dưới tay tôi…
Bạn có biết tôi chôn gì xuống đất?
Tôi chôn những điều phiền muộn hôm qua
Những lời không vui những ân tình đã nhạt
Đất thản nhiên tặng lại một đóa hoa
Bạn ạ sáng nay tôi làm đau bông hoa
Cắt từng nhánh đặt vào bình trong suốt
Hoa vẫn thản nhiên nở khẽ trong bình
Hương thơm ngát phủ cả điều phiền muộn
Bạn ạ sáng nay tôi phũ phàng vùi lá
Thế mà lá thản nhiên chẳng nói năng gì
Những chiếc lá cong màu xanh đã hết
Lặng yên nằm chờ một gót chân đi
Tôi mới biết dẫu trong còn – mất
Lá vẫn thản nhiên nằm thở dịu dàng
Nếu biết chiều nay có ai cần nhóm lửa
Lá sẽ gom mình hong ấm không gian
Trần Mộng Tú
No comments:
Post a Comment